Thư Yến Tả khó có được cảm thấy người phụ nữ hôm nay không tệ lắm, mặc dù là xử nữ, không có kinh nghiệm gì, nhưng phía dưới khít khao đến mất hồn, để cho anh muốn ngừng mà không được, chờ sau khi phát tiết xong, anh rời khỏi bên trong, nói không mang theo chút nhiệt độ: “Đi ra ngoài.
Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng. Chương 104-1: Trứng thúi! Tôi không muốn! Anh lại muốn.. (1) Nhỏ giọng lẩm bẩm một tiếng, mình cũng buồn ngủ quá! Nhưng chỉ có một giường lớn, cực kỳ ai oán liếc nhìn người nào đó chiếm mất một phần lớn giường
– Tiểu đệ của ta thấy ngươi xinh đẹp, muốn xuống thuyền chơi với ngươi. Ngươi đánh tiểu đệ ta rơi xuống nước. Y uống nước no, chết rồi cũng nên. Hồn ma của y về cắt đứt giây buồm của ngươi, lại còn chặt đứt bánh lái nữa.
16.4M. Thể loại: Ngôn Tình,21+, 3S. Editor & Beta: Bạch sắc nữ (1,2) LTTT (còn lại) (ko do mình edit) Cuốn truyện này chủ yếu nói về tình cảm của hai nhân vật toàn là ngọt văn kèm theo những tình tiết nóng bỏng người đọc, nhưng vẫn là 1vs 1.
Truyện Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng - Chương 1-2 với tiêu đề 'Trên trời rớt xuống một cái “Bánh nhân thịt” bự (1)' Hiện menu doc truyen Danh sách
Trang chủ. Truyện Ngôn Tình. Trang 2 - Truyện Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng. Tác giả: Nam Quan Yêu Yêu. Thể loại: Truyện Ngôn Tình , Truyện Sủng , Truyện Ngược. Nguồn: Sưu tầm. Tình trạng: Hoàn Thành. Lượt đọc: 369288. Cập nhật: 28/09/2017.
ObZVNtQ. Đánh giá từ 300 lượt 【Mặc dù nam chính bộ truyện Cướp Tình Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng này bá đạo khát máu, nhưng lúc gặp sát tinh trong số mạng của mình, ác ma cũng dịu dàng…】Hoắc Nhĩ Phi vốn cho rằng trên trời rớt xuống một cái bánh bao lớn, vui vui vẻ vẻ chạy đi nhận, thật sự không nghĩ đến trên đất đào một hố to, cô vội vàng không kịp chuẩn bị mà “Rơi” đến tận bây giờ Hoắc Nhĩ Phi vẫn có cảm giác mình hận đại ma quỷ Thư Yến Tả đó, hận đến tận xương…, cho đến đau tận đáy lòng, sâu tận xương tủy như khắc cốt ghi tâm.【Truyện năm năm sau】Hai mẹ con gặp nhauLần đầu tiên khi Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy bé trai phấn điêu ngọc trác * ở công ty thì trong lòng thoáng qua một cảm giác khác thường, nhưng cô tự nói trong lòng, đây chẳng qua chỉ là ảo giác.* phấn điêu ngọc trác Cụm từ dùng để miêu tả những đứa bé trắng nõn, mềm thứ hai khi gặp lại bé trai đáng yêu đó thì cô chỉ cảm thấy hết sức thân thiết, nhưng một câu nói của bạn tốt Tuyết Nghê khiến cho cô lập tức sợ ngây Phi, lúc cậu bé cười lên, mắt giống cậu lắm đó! Không phải con riêng của cậu chứ!Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn hoảng hốt…Thư Nhị thiếu cường thế khí phách thay đổi sách lược, lần nữa theo đuổi vợ yêu bỏ nhà ra đi năm lễ đính hôn xuất hiện một người đàn ông quyến rũ ngôn tình, khiến mọi người nhìn thấy ngây người, mà Phi Phi thân là nữ chủ nhân, càng thêm nhìn đến mắt choáng váng, không thể nào, sao anh ta lại xuất hiện ở đây!Nụ hôn sau năm năm kia, để cho cô hoàn toàn tỉnh táo không còn lừa tình nữa, ác ma đã trở lại!Vậy mà, dần dần khi ở chung, cô phát hiện ác ma cũng không phải ác ma, có lúc dịu dàng khiến cô say mê…
Mặc dù nam chính nổi tiếng bá đạo khát máu, nhưng lúc gặp sát tinh của đời mình, ác nhân nọ cũng phải hiền lành… Hoắc Nhĩ Phi vốn cho rằng có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, vội vội vàng vàng đón nhận, lại không ngờ tự đào cho mình một cái hố to rồi "nhảy" vào. Cho đến tận lúc này Hoắc Nhĩ Phi vẫn nhớ tới cảm giác hận tên Thư Yến Tả đó, hận đến tận xương…, cho đến đau tận đáy lòng, sâu tận xương tủy như khắc cốt ghi tâm. Năm năm sau Hai mẹ con gặp nhau Lần đầu tiên khi Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy bé trai phấn điêu ngọc trác * ở công ty thì trong lòng thoáng qua một cảm giác khác thường, nhưng cô tự nói trong lòng, đây chẳng qua chỉ là ảo giác. * Phấn điêu ngọc trác Cụm từ dùng để miêu tả những đứa bé trắng nõn, mềm mịn. Lần thứ hai khi gặp lại bé trai đáng yêu đó thì cô chỉ cảm thấy hết sức thân thiết, nhưng một câu nói của bạn tốt Tuyết Nghê khiến cho cô lập tức sợ ngây người. Phi Phi, lúc cậu bé cười lên, mắt giống cậu lắm đó! Không phải con riêng của cậu chứ! Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn hoảng hốt… Thư Nhị thiếu cường thế khí phách thay đổi sách lược, lần nữa theo đuổi vợ yêu bỏ nhà ra đi năm năm. Ở lễ đính hôn xuất hiện một người đàn ông quyến rũ, khiến mọi người nhìn thấy ngây người, mà Phi Phi thân là nữ chủ nhân, càng thêm nhìn đến mắt choáng váng, không thể nào, sao anh ta lại xuất hiện ở đây! Nụ hôn sau năm năm kia, để cho cô hoàn toàn tỉnh táo, ác ma đã trở lại! Vậy mà, dần dần khi ở chung, cô phát hiện ác ma cũng không phải ác ma, có lúc dịu dàng khiến cô say mê… Note Chuyện này nam chính không sạch, không thích đừng nói lời cay đắng. Editor Puck.
Hai ngày nay Thư Yến Tả hơi đứng ngồi không yên, nhắm mắt lại, trong đầu lập tức hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường của mèo nhỏ, nhất là sau khi biết gần đây cô nôn nghén lợi hại, càng thêm lo lắng, ngay cả chính anh cũng không nói rõ ràng cảm giác khó hiểu lý xong chuyện công ty đã gần mười giờ, anh lái ô tô chạy thẳng đến biệt thự nông từ sau khi mẹ qua đời lúc năm tuổi, chỗ đó đã trở thành nỗi đau trong lòng anh, anh từng thề sẽ không bao giờ đặt chân đến đó tối nay, anh vì một người phụ nữ mà phá bỏ lời thề của vì trước đó đã thông báo cho vú Trần và Lang, cũng không khóa cửa, anh lặng yên không tiếng động mở cửa vào nhà, quen cửa quen nẻo đi tới căn phòng của mèo này, đêm nồng đậm, ban đêm ở nông thôn luôn cực kỳ yên tĩnh, chỉ có cỏ, côn trùng đồng ruộng, tiếng ếch kêu “Ộp ộp” vui mừng, ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu Yến Tả nhìn người nằm chỏng quèo * ngửa mặt đang ngủ say, khóe mắt xẹt qua nụ cười nhợt nhạt.* nguyên gốc 四仰八叉Khi ngủ cô có vẻ đẹp dễ thương, lông mi thật dài hơi vểnh lên, khom thành hình trăng lưỡi liềm, khóe mắt như có vệt nước mắt chưa khổ, đôi môi trề ra, ngủ say “khò khò”. Nửa tháng không thấy cô, chỉ cảm thấy thời gian trôi thật lâu, gương mặt cũng gầy ngập ngừng vươn tay, muốn sờ khuôn mặt khi ngủ của cô, khi đầu ngón tay chạm đến gương mặt mèo nhỏ, chỉ nghe thấy cô lẩm bẩm một tiếng “Đại ác ma, tránh ra!”Thư Yến Tả bị sợ đến vội vàng thu tay lại, cho rằng cô tỉnh, lại phát hiện cô chỉ nói mơ, chép chép miệng nhỏ nhắn, lật người, ngủ tiếp cả nằm mơ cũng nói ghét anh, xem ra mèo nhỏ thật sự hận anh thấu xót nơi khóe miệng Thư Yến Tả nhanh chóng tràn ra, xoay người đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng kỹ cửa trăng nhàn nhạt chiếu lên âu phục màu đen trên người Thư Yến Tả, gần như hòa nhập vào với màn đêm thành một tựa vào xe, đốt một điếu thuốc, nhìn phía trước, không biết suy nghĩ Tử Lang mặc áo ngủ bằng tơ tằm màu đen còn buồn ngủ mà thẳng bước đi tới, chạm vào Thư Yến Tả đang dựa vào xe, trên tay anh cầm lấy một điếu thuốc, châm lửa, người cùng nhả ra một vòng khói nhàn nhạt, khói mù ngập tràn trước mắt, làm cho người ta không nhìn rõ chân thật.“Tôi cho rằng cả đời này cũng sẽ không tới đây.” Thư Yến Tả rít một hơi thật sâu, chậm rãi nói ra.“Ai cũng sẽ thay đổi, chuyện của tương lai không ai nói rõ được.”“Tôi nhớ khi còn bé nhìn mẹ mang thai Nhiễm Nhiễm thì không phải như thế.” Thư Yến Tả cau mày.“Thể chất mỗi phụ nữ là khác nhau, phản ứng như vậy cũng bình thường, qua tháng này là tốt rồi. Lại nói khi đó phu nhân mang thai thứ ba rồi, dĩ nhiên tốt hơn một chút.” Tay trái Đoạn Tử Lang ôm ngực, tay phải phủi bụi thuốc.“Tháng sau không có việc gì rồi?” Hình như Thư Yến Tả rất kỳ Tử Lang bật cười, “Yến, lần đầu tiên tôi phát hiện cậu rất có tế bào hài hước.”Thư Yến Tả rất bình tĩnh bĩu môi, xem thường Lang nhạo báng, “Tôi không học y.”“Ai nói chỉ học y mới biết.” Đoạn Tử Lang cảm thấy tối nay Yến thật đáng yêu, rất chân thật.“Tôi đi đây, mèo nhỏ nhờ cậu.” Thư Yến Tả dập đầu thuốc lá trong tay, mở cửa xe, chuẩn bị đi mới không cần tiếp tục thảo luận chuyện có học y hay không với Lang, rất hạ thấp bản thân, ai nói anh không biết, anh chỉ thấy kỳ quái Tử Lang nhìn chiếc hummer màu đen dần đi xa, khẽ thở dài, quả nhiên Yến thay đổi rất nhiều, tình yêu quả thật có thể làm mờ đầu óc người ta, chỉ có điều giữa Yến và mèo nhỏ, thật sự...Xoay người trở về phòng, bóng đêm đang nồng đậm.
“Em nói là tối hôm qua, giờ đã qua, bây giờ anh lại đói.”Thư Yến Tả cười đến xấu xa.“Đói bụng thì đi ăn chứ sao!”“Nhưng mà, anh càng muốn ăn... Em.” Thư Yến Tả cười xấu xa nói, không nói lời gì đã ngăn chặn cánh môi sưng đỏ của mèo nhỏ.“Ưmh... Hư... Trứng thúi!” Hai chân Hoắc Nhĩ Phi rất không an phận đá lung tung mấy cái, kết quả bị Thư Yến Tả vững vàng đè vậy, vốn là Maldives buổi trưa nắng tươi sáng, bây giờ càng thêm ấm lên...Cuối cùng, Thư Yến Tả kêu nhân viên phục vụ khách sạn tự mình đưa phần ăn đến cửa, Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn không có sức lực ăn cơm, đều do ông xã bón từng muỗng từng muỗng một, có lúc là bón bằng miệng, ăn gần nửa giờ mới xong bữa cơm như vậy, hai người qua thời gian gần một tuần ngọt ngào, rồi bị Bảo Bảo, tiểu Bối, Hách nhi của mình liên hoàn call đi call lại gọi về, cho nên nói cha mẹ có con nít chính là không được tự do!Về đến nhà, đã gặp phải hai tiểu bảo bối thay phiên nhau tố cáo, càng thêm trực tiếp bám lấy trên người cha mẹ không chịu xuống, nổi cơn vô lại cố tình gây sự không chỗ nào không lòng Bảo Bảo và tiểu Bối hừ hừ! Ai bảo cha mẹ bỏ chúng lại đi một tuần, nhất định phải bù lại! Bù lại! die nd da nl e q uu ydo nChử Tuyết Nghê mang theo con gái Tinh Tinh ở Hương Cảng hai ngày sau đó trở về bên nhà cha mẹ mấy ngày rồi quay về nước Anh, mặc dù Phiến Hữu vẫn không tỉnh lại, nhưng cô vẫn không buông lẽ coi như cả đời Phiến Hữu không tỉnh, cô cũng sẽ không yêu người khác, nhìn con gái, cô cảm thấy cái gì cũng đều đáng Chử mẹ Chử chỉ có thể cảm thán về con gái cố chấp, cháu ngoại gái thật đáng yêu, nhưng con gái cũng không thể cả đời như vậy, vậy phải làm sao bây giờ?Trong hai năm qua, cuộc sống gia đình của Chử Tuyết Luân và Thẩm Lệ ngược lại tạm ổn trôi qua thật dễ chịu, mặc dù ban đầu hơi giấu giếm, nhưng thời gian luôn rất đáng sợ, sẽ khiến cho người ta quên rất nhiều thứ, cuộc sống vợ chồng sớm chiều chung đụng làm cho bọn họ học được tha thứ và bỏ qua cho nói Thẩm Lệ ngược lại là một người phụ nữ thông minh, trước hôn nhân đùa bỡn chút tâm nhãn kia cũng là vì đoạt lại lòng của tiểu Luân, sau khi cưới ngược lại toàn tâm toàn ý với ông xã Chử Tuyết Luân, bảo vệ tim anh, cùng anh tiến hôn hai năm, bụng Thẩm Lệ rốt cuộc truyền đến tin vui, khiến cha Chử và mẹ Chử vui mừng khác thường, lần này cuối cùng có thể bồng cháu vườn biệt thự của Thư Phiến Hữu, sống lâu lên lão làng, cỏ thơm bay bay, gió mát hiu Tuyết Nghê đẩy xe lăn của Phiến Hữu từ từ đi trên con đường nhỏ, đưa tay kéo chặt cổ áo cho anh, vẻ mặt điềm tĩnh lạnh nhạt, “Hữu, thời gian trôi qua thật nhanh, hai năm rồi.”Cô đi từ từ tới trước mặt Thư Phiến Hữu, ngồi chồm hổm xuống, đầu gối trên đầu gối anh, cứ như vậy lẳng lặng ngây ngô, cũng không nói chuyện, chỉ cảm nhận nhiệt độ còn lưu trên người anh.“Mẹ, mẹ, bà cô mua rất nhiều đồ ăn cho con, chúng ta đút cho cha ăn có được không?” Thư Tinh Sở mặc bộ váy công chúa màu hồng phấn, trên đầu buộc hai bím tóc, theo chuyển động của cô bé, tỏ ra cực kỳ đẹp Tuyết Nghê sờ đầu con gái, con bé càng ngày càng giống khuôn mặt yên tĩnh trước mắt, khiến cho mình rất vui mừng.“Tinh nhi tự ăn là được rồi, bây giờ cha còn không ăn được đồ.”Người bạn nhỏ Thư Tinh Sở vẫn đủ tò mò với người cha vẫn ngồi như vậy hoặc ngủ không động, tại sao cha vẫn luôn như vậy chứ? Mẹ nói cha bị bệnh, nhưng cha những người bạn nhỏ khác bị bệnh không giống như vậy, ít nhất có thể nói chuyện ăn chút gì đó! [email protected]“Mẹ, bệnh của cha lúc nào mới có thể tốt, con rất muốn cha nói chuyện với con!” Tinh nhi cắn môi dưới, khuôn mặt chờ Tuyết Nghê cũng không biết nên trả lời vấn đề này của con gái như thế nào, yêu thương vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, “Cha cũng hy vọng có thể sớm ngày nhìn thấy Tinh nhi xinh đẹp, nhưng mà chúng ta phải kiên nhẫn đợi chút có được không?”Mặc dù Thư Tinh Sở không hiểu hoàn toàn, nhưng vẫn hiểu chuyện gật gật Chử Tuyết Nghê xoay người sang chỗ khác, ngón tay Thư Phiến Hữu đặt trên xe lăn có rung động nhỏ không thể nhìn thấy, vừa lúc bị con gái Tinh Tinh nhìn thấy.“Mẹ, con nhìn thấy ngón tay cha động.” Tinh Tinh kích động kêu Tuyết Nghê không thể tin quay đầu lại, vậy mà cái gì cũng không nhìn thấy, vẫn hoàn toàn yên tĩnh, lòng vừa rồi vẫn còn mênh mông khựng lại, nhắm mắt lại rồi mở ra, nhất định là Tinh nhi nhìn nhầm rồi.“Ah, tại sao lại không động, vừa rồi rõ ràng mới nhìn thấy.” Tinh nhi nghi ngờ nhìn vào cha mình, nhìn trái nhìn phải, vẫn không phát hiện khác thường gì.“Bởi vì Tinh nhi quá nhớ cha, cho nên mới xuất hiện ảo giác.” Chử Tuyết Nghê an ủi con gái nói.“Không phải vậy, con thật sự nhìn thấy ngón tay cha cử động.” Tinh nhi cau mày cãi lại lời của Tuyết Nghê bị nghiêm túc kiên trì của con gái lây đến, có lẽ con gái vốn không nhìn lầm, vậy...Vậy có phải nói lên bệnh của Hữu có tiến triển mới không...Cô lập tức gọi một cú điện thoại cho Tom, nói tin tức này cho anh khi Tom nghe xong, cũng kích động, “Tuyết Nghê, Phiến Hữu cậu ấy... Rất có thể đã ở ranh giới thức tỉnh, chỉ có điều em đừng nói tin tức này cho những người khác, tránh cho tất cả mọi người vui mừng hụt một trận, anh lập tức chạy tới, kiểm tra toàn diện cho cậu ấy, chờ sau khi xác nhận lại rồi nói tin tức tốt này cho mọi người.”Nghe được Tom nói như vậy, Chử Tuyết Nghê cũng vui mừng lên, tâm tình vốn bình tĩnh không nhịn được sôi sục kích động, trong hai năm qua cô đợi chính là giờ khắc này, nhưng khi giờ khắc này sắp tới thì cô lại cảm thấy sao giống như không thật, hình như tất cả đều là mộng, hơi mê ảo.“Mẹ, có phải chú Tom nói bệnh của cha sắp tốt rồi không.” Thư Tinh Sở ngước đầu lên, ánh mắt tha thiết, từ nhỏ bé đã hâm mộ các bạn nhỏ khác có cha chơi cùng. Mặc dù chú hai, cậu, cô, chú Tom và rất nhiều người thân đối xử tốt với cô bé, nhưng bé vẫn hy vọng bệnh của cha mình có thể tốt nhanh lên một chút.“Ừ, chú Tom sẽ lập tức tới đây làm kiểm tra toàn diện cho cha con, chờ sau khi xác định mới biết.” [email protected]*dyanlee^ con thật vui vẻ, mẹ nói sau khi cha tỉnh lại có thể không nhận ra con không.” Người bạn nhỏ Thư Tinh Sở vừa đi vừa hỏi mẹ mình.“Sao lại không nhận ra Tinh nhi xinh đẹp đáng yêu chứ.”“Mẹ, cha làm việc gì vậy?”“Cha con à, là kiến trúc sư nổi danh.’...Hai mẹ con vừa đi vừa nói, khóe miệng Thư Phiến Hữu ở trên xe lăn cũng chấn động nhỏ không thể thấy, giống như thật sự đang ở ranh giới thức lẽ, anh cũng không kịp chờ đợi muốn nhìn cô con gái xinh đẹp đáng yêu như vậy của mình, còn có Tuyết Nghê vẫn thủy chung với mình trước sau như một cùng với rất nhiều bạn bè người thân liên quan đến mình.
cuop tinh tong giam doc ac ma rat diu dang