Rối loạn chức năng tình dục ảnh hưởng tới nam giới ở mọi độ tuổi, nhưng thường gặp hơn khi tuổi tác tăng lên. Rối loạn chức năng tình dục ở nam giới có những loại chính sau: Rối loạn cương dương (khó cương, khó duy trì sự cương cứng); Xuất tinh sớm (đạt cực
Hôm 29/8, cựu Tổng thống Donald Trump tuyên bố ông là "người chiến thắng hợp pháp" trong cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ năm 2020, đồng thời yêu cầu được phục hồi chức vụ tổng thống hoặc tổ chức "một cuộc bầu cử mới, ngay lập tức".
Các thông tin Mới nhất về HANH TINH HON LOAN, những hình ảnh, bài viết độc đáo và tin tức xoay quanh HANH TINH HON LOAN liên tục được cập nhật tại Thethaovanhoa.vn. Du lịch; vì nơi này chỉ toàn đàn ông. Phim 'Chaos Walking': Đưa khán giả đến một hành tinh độc đáo. 10/03/2021 08:22.
Tin Tức liên quan từ khóa . rối loạn tình dục. Đậu phụ giàu canxi gấp 4 lần sữa nhưng đàn ông không nên ăn Sáng, đậu phụ là thực phẩm có giá trị dinh dưỡng cao nhưng đàn ông không nên ăn vì gây rối loạn tình dục và giảm ham muốn "yêu". Sức Khỏe 11/06/2021.
Mike Tyson bị cáo buộc sàm sỡ nhiếp ảnh gia lâu năm của mình vào đầu những năm 1980, nhưng thay vì phủ nhận yêu cầu bồi thường, ông đã khẳng định rằng cả hai có một mối quan hệ tình dục đồng thuận bắt đầu từ khi ông mới 'khoảng 17 tuổi' và nữ nhiếp ảnh gia lúc đó đã hơn 20 tuổi.
Cuộc Chiến Trong Rừng - Phim Hành Động Mỹ 2021 - Thuyết Minh - Full HD | PhươngAnhChannel. Review phim : Mỹ nhân ngư Full HD ( 2016 ) - ( Tóm tắt bộ phim ) Đấu phá thương khung phần 5 tập 13 Thuyết minh Tiếng việt Full HD 1080P. Tin biển Đông mới nhất 5/10 Mỹ tuyên bố 'thừa sức
1hlgZ. cảm ơn anh em vẫn ủng hộ, có anh em kêu t up thêm hình cho sinh động thì 1 mỗi người có 1 tưởng tượng khác nhau về Bích Thuyền, nên t sợ nêu t kiếm hình thì sẽ không đúng hình tượng về Bích Thuyền của mấy anh em khác. 2 cái quan trọng là t không biết up như thế nào. không dài dòng nữa, chương này vẫn không có cảnh chịch mấy anh em đọc tạm, chuẩn bị cho 3 4 chap sau chịch tơi tả. OK vô…… 【 ông tức loạn tình Quyển 10 】 Chương 4, rạng sáng nói chuyện phiếm "lúc nãy bố cũng xấu hổ, cứng đơ người không dám cử động luôn. Hiện tại cũng không biết thế nào, anh đi qua xem bố thử coi sao!" "anh sao…" "chứ còn ai? mau đi đi." "vợ à, anh mà đi qua đó chẳng phải sẽ càng lúng túng khó xử sao? hay là em đi qua coi bố sao đi." "em không đi đâu" Bích Thuyền kiên quyết từ chối. "vợ à, em đi xem thử đi, làm ơn làm phước vì anh đi mà…" Tuấn Phong ra sức năn nỉ. "Đúng rồi, lúc chiều ở bệnh viện anh nói buổi tối nói cho em chuyện gì mà" Bích Thuyền chuyển đề tài hỏi. "em qua phòng bố xem an ủi bố trước đi, chút anh nói em nghe sau" "dám đặt điều kiện à, có nói không" Bích Thuyền đưa tay nhéo Tuấn Phong một cái rõ đau. "A, đau". "Biết đau à? nói mau" Bích Thuyền thấy chồng rên đau vừa cười vừa tiếp tục định nhéo cái nữa. "nói nói… từ ngày chúng ta lấy nhau tới giờ cũng chưa về quê lần nào, bà con và hàng xóm trong thôn cũng không ai biết. Lần này anh không về chỉ có em và bố, mà chồng không về lại để bố chồng con dâu về chung sẽ rất kỳ, nên hay là em với bố lấy thân phận khác để về chung với nhau đi." Tuấn Phong vừa nói vừa khoái chí vì ý nghĩ biến thái của hắn. "Thân phận khác là gì, Nhưng, bố sẽ đồng ý sao?" Bích Thuyền lo lắng nói. "Bố nào không đồng ý? ông ấy mừng còn không kịp nữa là? Mang một cô gái xinh đẹp như vợ về quê, mấy đực rựa từ già tới trẻ trong thôn ghen tị, nghĩ tới là thấy sướng rồi" Tuấn Phong tiếp tục khoái chí "nhưng mà em nghe bố nói lần này sẽ dẫn em về quê ra mắt bà con hàng xóm, khoe em là con dâu" "bố nói với em vậy hả" "ừ, bố nói mọi người trong thôn hay sằm xì to nhỏ, nói không biết anh trên thành phố thế nào mà mấy năm không về một lần! nên bố mới muốn đem em về khoe lấy le với bà con hàng xóm" Bích Thuyền vừa nói vừa nhớ lại nét mặt của bố chồng khi nói với nàng. "cũng đúng, nhiều năm rồi anh không về quê, mà mấy người ở quê hay nói ra nói vào mấy chuyện đó, haiz chắc mấy năm qua bố cũng mệt mỏi" "chồng nói đúng, bố ở một mình ở quê lại còn bị nói ra nói vào chắc bố phải mệt lắm" Bích Thuyền cũng đồng tình với Tuấn Phong "haiz… Vậy làm sao bây giờ? vợ à, em bàn với bố lại được không, nếu ông ấy nhất quyết không đồng ý thì cũng hết cách" "ừ, để em sẽ hỏi bố". "vậy giờ em qua phòng hỏi bố liền đi, sẵn xin lỗi với an ủi ông ấy giúp anh, là anh không đúng, nói ông ấy đừng để bụng" Tuấn Phong thúc gục Bích Thuyền "hả bây giờ sao, anh không bị gì chứ chồng" "bị gì là bị gì? đi đi, em biết anh cũng hứng mà" "chồng, anh thật sự không ghen hả, nói xạo phải không" Bích Thuyền dò hỏi. "Không có, thật mà, nếu có thì cũng bị cái sở thích biến thái của anh lấn át à, nên em đừng lo gì cả" Tuấn Phong giải thích. "vậy được rồi, nếu anh nói vậy thì giờ em qua nói chuyện với bố, để chốt trước khi về quê." Bích Thuyền mặt đỏ bùng, ngại ngùng không dám nhìn thẳng mặt Tuấn Phong. "uhm, vợ đi đi, nếu được thì em ngủ bên đó đêm nay luôn cũng được". "hả, em qua nói xong về liền à." Bích Thuyền vừa bước xuống giường, nghe Tuấn Phong nói liền khựng người quay lại nhìn hắn. "vợ à. không phải em đã giao kèo với bố là mỗi tuần ngủ với ông ấy một ngày sao, hôm qua thứ bảy cúp điện, em ngủ với con, nay bù lại cho ông ấy cũng bình thường mà." "nhưng mà chuyện nào ra chuyện đó, với lại anh…" Bích Thuyền mặt đỏ bừng ngập ngừng nói. "anh không sao đâu mà, em đi đi, với lại giờ anh buồn ngủ quá, cũng chả biết trời trăn gì đâu, haha" Tuấn Phong nói xong liền cười lớn rồi nằm xuống đấp mềm lại "vậy…vậy em đi nha" Bích Thuyền ngựng ngùng nhỏ tiếng nói. Bích Thuyền quay lưng bước ra cửa sau khi thấy Tuấn Phong ra hiệu kêu nàng đi. thấy cửa vừa đóng lại Tuấn Phong định leo xuống giường mở máy tính lên xem nhưng nghĩ lại Bích Thuyền không có nói sẽ ở bên phòng bố hắn ngủ, cộng thêm có hơi men làm hắn cũng buồn ngủ nên đành cố nén đi ngủ, ngày mai sẽ xem lại sau. do có hơi men làm Tuấn Phong ngủ rất ngon, sáng hôm sau hắn giật mình tỉnh dậy cũng sớm, vừa tỉnh dậy hắn thấy mình đang ôm Bích Thuyền ngủ, trong đầu hắn chợt nhiều câu hỏi nhảy ra, nào là tại sao Bích Thuyền lại ngủ ở đây mà không phải phòng bố hắn, nào là Bích Thuyền về phòng lúc nào, nào là tối qua hai người họ có làm gì không…v..v… nhìn lại Bích Thuyền vẫn mặc cái váy ngủ tối qua, cơ thể xinh đẹp tuyệt hảo của nàng lúc ngủ cũng làm hắn mê mẫn, bình thường Bích Thuyền cũng thích rút vào ngực hắn ngủ như vậy. Có được cô vợ đẹp, được ôm ngủ cùng còn gì bằng. chợt hắn nhớ lại mấy lần hắn xem camera cũng thấy Bích Thuyền và bố hắn ngủ như vậy, cảm giác vừa ghen lại vừa nứng lại đan xen. Nhìn Bích Thuyền ngủ Tuấn Phong cảm thấy thật khó hiểu, một cô gái xinh đẹp giỏi giang như nàng, có đánh chết cũng không nghĩ rằng nàng có thể cùng một lão nông bần bần hèn hèn lại phát sinh quan hệ, nếu không phải vì chiều chuộng cái sở thích biến thái của hắn chắc có chết nàng cũng không đồng ý. Càng nghĩ hắn càng cảm kích vợ hắn nhiều hơn. Lại nghĩ tới vài ngày nữa vợ hắn cùng bố hắn về quê, phải xa cách nàng nhiều ngày khiến hắn trong lòng thật không nở. "chồng, anh dậy rồi hả?" "ủa vợ, anh làm em thức hả…" Tuấn Phong ôm lấy Bích Thuyền vuốt ve. "không có" Bích Thuyền nghe nhàng ôm lấy chồng. đột nhiên Tuấn Phong tự nhiên thở dài một tiếng. "chồng, anh sao vậy, nếu anh không muốn mai em sẽ không về quê với bố" Bích Thuyền vừa nghe tiếng thở dài của Tuấn Phong liền hiểu vấn đề "không không, mai em cứ về quê với bố đi" Tuấn Phong liền nói "anh không sao chứ…" "anh không sao, yên tâm, ha ha!" Bích Thuyền nghe xong cắn cắn môi, nàng trong lòng tâm trạng cũng phức tạp hỗn loạn, không biết xử trí sao cho vừa. "mấy giờ rồi?" Bích Thuyền đột nhiên hỏi. "năm giờ" Tuấn Phong tay ôm Bích Thuyền, tay kia vớt lấy điện thoại bật lên xem. "còn sớm như vậy à?" Bích Thuyền rút vào người chồng vừa nằm vừa nói. "vợ à, còn sớm, em ngủ tiếp đi!" Tuấn Phong vừa ôm Bích Thuyền vừa vuốt ve nói. "không ngủ nữa" Bích Thuyền cũng muốn ngủ tiếp lắm nhưng nàng biết Tuấn Phong chắc chắn có chuyện muốn hỏi nàng. "vợ à, vậy chúng ta nói chuyện chút nhé" "vâng" "tối qua em nói với bố chưa? ông lấy có đồng ý không?" Tuấn Phong nhẹ nhành hỏi. "thôi, đừng nói nữa!" "sao vậy? "tối hôm qua em đem lời đề nghị của anh nói với bố, ông ấy từ chối rồi!" "À, hả?" Tuấn Phong nghe xong thì bất ngờ, nhìn Bích Thuyền hắn hỏi lại. "bố nói không thể, ông ấy nói lần này về quê, muốn khoe con dâu xinh đẹp giỏi giang để lấy le, cho bà con trong thôn ghen tỵ, để cho không còn ai coi thường ông ấy, cũng chứng minh là ông ấy không phải một thân một mình. Nên bố cự tuyệt rồi" Bích Thuyền từ từ nói ra. Tuấn Phong nghe xong trong lòng cảm thấy vừa bất ngờ vừa kinh ngạc. hắn biết bố hắn rất yêu thích Bích Thuyền nhưng vì để bà con trong thôn không còn nói ra nói vào việc hắn bỏ rơi ông ấy ở quê một mình trong nhiều năm nên nhất quyết muốn dẫn Bích Thuyền về ra mắt với thân phận con dâu. Tuấn Phong lại tiếp tục trầm ngâm suy nghĩ, nếu bố hắn đã nói vậy trong lòng hắn cũng yên tâm để vợ hắn về quê cùng, nhưng về quê hơn một tuần, lại chỉ có hai người, chắc gì không có chuyện xảy ra. Mặc dù hắn rất tự tin rằng cô vợ xinh đẹp của hắn sẽ không thể nào yêu thích lão già xấu xí như bố hắn, nhưng sau một thời gian dài rình quan sát, hắn cũng nhận ra sự chuyển biến đôi chút của Bích Thuyền, hắn cảm thấy vợ hắn càng ngày càng buông lỏng hơn với bố hắn. Nghĩ tới đây Tuấn Phong cảm thấy lo sợ. "vợ à…" "sao hả chồng?" "lần này em về quê với bố, có thể hứa với anh một chuyện được không" "được, em hứa, anh nói đi" "thứ nhất, lần này về quê, em với bố làm gì cũng được, nhưng chỉ thỏa mãn thể xác thôi nha" "chồng à, anh vẫn không tin em sao? em và bố chỉ có thể thỏa mãn thể xác, trong lòng em chỉ có một mình anh." "không, anh tin mà, chỉ lâu lâu nói ra vậy thôi. haha" Tuấn Phong cười chữa ngượng vì hắn là người bày ra trò này mà giờ lại chính hắn lo sợ. "còn điều gì nữa" "thứ hai, em đừng cùng bố hôn môi, bởi vì miệng của em chỉ để mình anh… Á… đau…" "uýnh chết giờ? hôn gì mà hôn? bẩn chết?" Bích Thuyền nhéo nhẹ vào người chồng nàng, nhưng mà mặt đã đỏ ửng lên, không dám nhìn thẳng mà hơi quay đi chỗ khác. "haha, anh quên, anh lại lo xa rồi" Tuấn Phong lại cười trừ. "còn nữa không" Bích Thuyền hỏi tiếp. "thứ ba, em và bố về quê, khi anh gọi điện hay nhắn tin, em có thể kể cho anh nghe hai người đã làm gì không…" "vâng, em ok" Bích Thuyền sau khi suy nghĩ một chút rồi đồng ý. "vợ à, em yên tâm, anh sẽ không ngày nào cũng nhắn tin hỏi đâu, anh sẽ để cho em và bố có nhiều thời gian riêng mà" Tuấn Phong thấy Bích Thuyền suy nghĩ một chút mới trả lời, hắn liền đính chính. "sao nói cái gì cũng muốn biết mà giờ lại nói cho thời gian riêng tư? chồng tôi từ lúc nào làm người lộn xộn vậy ta?" "vợ à, biết hết cũng không phải là hay lắm đâu, có chút bí mật vậy mới kích thích. haha!" "Biến thái!" Bích Thuyền vừa đánh nhẹ chồng vừa nói. "he he, tại anh vô dụng? lại có chút sở thích biến thái" "có chút thôi hả? anh là chúa biến thái thì có" Bích Thuyền lại tiếp tục vừa đánh vừa nói. "Ha ha" "còn cười nữa. nói trúng tim rồi đúng không?" "he he…vợ à, từ giờ về sau em và bố có xảy ra chuyện gì, khi anh hỏi em chỉ cần trả lời bảy phần là được, còn nếu anh không hỏi em cứ im lặng luôn cũng được, vậy đi cho có cảm giác bí mật" "ủa không muốn biết chi tiết nữa hả, sao nay đổi tính nhiều cái vậy nhỉ, hi hi, còn điều kiện gì nữa không?" "không còn, em và bố làm gì cũng được miễn biết điểm dừng là được" "được rồi, vậy em cũng có điều kiện ngược lại cho anh nè" "ok vợ, em nói đi" "thứ nhât, không có em ở đây anh không được tự xử! nếu khó nhịn quá thì có thể ra ngoài ăn bánh trả tiền, nhưng mà nhớ phải kỹ lưỡng một chút" "ha ha tưởng chuyện gì. ok" Tuấn Phong có hơi giật mình vì Bích Thuyền lại có suy nghĩ như vậy "thứ hai, anh phải dành chút thời gian vào viện thăm bố em" "trời, cái này mà cũng cần phải ra điều kiện sao trời" "thứ ba, đón mẹ qua đây ở trong thời gian em về quê" "hả, tại sao?" Tuấn Phong nghe xong giật mình lạnh cả sống lưng, hắn nghĩ Bích Thuyền đã phát hiện việc hắn và bà Dung giả làm vợ chồng rồi sao. "chồng, anh làm gì kích động vậy?" Bích Thuyền phát hiện Tuấn Phong có hơi lạ nên liền hỏi. "hả, à, anh chỉ muốn biết tại sao lại phải đón mẹ qua đây thôi?" Tuấn Phong liền vội vàng lẫn tránh. "ok. muốn nhịn đói thì khỏi cũng được. he he?"
Chương 17 Vui mừng ngoài ý muốn Lúc này ta liền càng thêm không ngủ được, trong đầu luôn luôn tại nghĩ Tiểu Oánh cùng phụ thân đã trễ thế này hoàn chưa có về nhà, rốt cuộc ở bên ngoài làm gì? An lý thuyết bọn họ ở bên ngoài ăn sinh nhật cơm sau sớm hẳn là về nhà đấy! Tâm tình của ta tức thì liền bất an, nhìn nhìn trên điện thoại di động theo dõi, trong nhà không có một bóng người! Ta thật muốn lập tức cấp Tiểu Oánh gọi điện thoại hỏi rõ, nhưng vẫn là nhịn xuống đừng đánh, bọn họ trễ như vậy đều hoàn chưa có về nhà, vị tất không phải chuyện xấu, thuyết minh Tiểu Oánh cùng phụ thân tại tiến thêm một bước phát triển, đây không phải là ta vẫn hy vọng chuyện sao? Nghĩ đến đây, của ta tâm tình bất an cũng buông lỏng, nhưng lại cảm thấy càng ngày càng hưng phấn lên, bọn họ ở bên ngoài nhất định sẽ có cái gì mập mờ sự tình phát sinh, muốn không thế nào hiện tại cũng hoàn chưa có về nhà đâu này? Ta đưa di động thượng theo dõi cắt đến trong phòng ăn, bởi vì chỉ cần Tiểu Oánh cùng phụ thân về nhà một lần, ta có thể lập tức xem tới được bọn họ. Lúc này ta xem xem trên điện thoại di động thời gian, đã chín giờ rưỡi tối rồi, nhưng là bọn hắn vẫn là không có về nhà! Ta vẫn cầm di động chăm chú nhìn, trong phòng ăn theo dõi hình ảnh vẫn là không có bất cứ động tĩnh gì! Ta đều cảm thấy có chút mệt mỏi, đột nhiên trong đầu lại không khỏi hiện ra nhạc mẫu trần truồng tuyết trắng thân thể, cao gầy lại không mất đầy đặn mê người dáng người, tuyết trắng bóng loáng da thịt, phong 膄 cao ngất trắng noãn vú, mê người khu tam giác. . . A, ta tại sao lại tại khinh nhờn nhạc mẫu đâu này? Ta đột nhiên lại thanh tỉnh lại, đồng thời cũng hoảng sợ, ta đây là thế nào? Trong đầu làm sao lại không khống chế được sẽ nhớ khởi nhạc mẫu đến đâu này? Đúng lúc này hậu, trên điện thoại di động trong phòng ăn theo dõi trong hình đột nhiên vang động rồi, đầu tiên là truyền đến tiếng mở cửa, sau đó chính cái nhà ăn liền sáng lên! Ta nhất thời liền tinh thần tỉnh táo, của ta theo dõi thiết bị là nhưng là nhìn ban đêm đấy, nhưng là trong phòng ăn đèn sáng, hình ảnh liền ở bên trong cửa tưởng xoay người theo trong tủ giày lấy ra bên trong dép lê lúc, lại đột nhiên thấy phụ thân thân ảnh của theo Tiểu Oánh mặt sau vọt ra, cướp tại trong tủ giày vì Tiểu Oánh lấy ra bên trong dép lê, sau đó thật chỉnh tề trưng bày tại Tiểu Oánh chân trước, như vậy Tiểu Oánh chỉ cần cởi cao gót giày xăng ̣đan là có thể trực tiếp đem chân bộ nhập thất nội trong dép lê rồi! Ta lại một lần nữa thấy được phụ thân vì Tiểu Oánh lấy dép lê, của hắn loại phục vụ này, ta mặc cảm! "Ba, ngươi về sau đừng như vậy, tự ta hội cầm a!" Thực hiển nhiên, Tiểu Oánh giống như không phải thực thích phụ thân như vậy vì nàng phục vụ! "Mộng oánh, ngươi nhẹ chút thanh âm, không sợ tuấn khải nghe được sao?" Phụ thân gặp Tiểu Oánh giọng nói hơi lớn, nhất thời hách nhất đại khiêu, vội vàng hạ giọng nói với Tiểu Oánh. Ta hiện tại mới hiểu được, Tiểu Oánh vẫn không có nói cho phụ thân ta buổi tối không ở trong nhà ngủ, cho nên phụ thân còn tưởng rằng ta ở nhà đâu này? Trong lòng ta thầm nghĩ Tiểu Oánh cùng phụ thân buổi tối ở bên ngoài ngây ngô đến bây giờ hơn mười giờ, Tiểu Oánh vẫn là không có nói cho phụ thân, nghĩ đến bọn họ cùng một chỗ cũng không trách dạng a, nếu không Tiểu Oánh như thế nào không nói cho phụ thân ta không ở trong nhà ngủ đâu này?
t lại tâm sự đầu chương đây, cảm ơn anh em đã ủng hộ, cảm ơn luôn anh em đã chỉ t chỗ chưa tốt, thú thật với trình độ văn 4 điểm thì t chạm mốc rồi. nên nếu dịch thuật của t làm trải nghiệm truyện của anh em không được như ý thì cho t xin lỗi. Tên truyện t cũng không đổi, tên chương và quyển cũng không đổi, nên anh em nào không thích hoặc muốn coi convert thì có thể tìm trên google. vậy nha. OK vô… 【 ông tức loạn tình Quyển 9 】 Chương 18 Thầm vợ chồng thấy Bích Thuyền nằm xuống kế bên người, ông Tức liền đưa tay ra định ôm cô con dâu mà lão bây giờ xem là vợ vào lòng âu yếm. "Bố, chờ một chút, đừng nóng vội!" Bích Thuyền vừa nói vừa nhích ra ngoài mép giường, sau đó với tay lên đầu giường lấy điện thoại và nói với ông Tức "Bố, để con nhắn tin cho anh Phong cái đã!" ông Tức nghe Bích Thuyền nói nhắn tin cho Tuấn Phong lão liền nghiêm chỉnh lại, nằm nghiêng người nhìn Bích Thuyền gửi tin nhắn. nghiêm chỉnh chưa được bao lâu thì lão lại cảm thấy hưng phấn mà nuốt nước miệng, cũng bởi vì vẻ đẹp mê người của Bích Thuyền . Bích Thuyền cầm điện thoại bấm bấm gửi cho Tuấn Phong một tin nhắn chồng ơi, về sớm đi nha? nhớ dừng uống nhiều quá nha! gửi tin xong, Bích Thuyền liền cầm điện thoại để lại đầu giường, sau đó xoay người nằm xuống, lần này nàng mười phần chủ động, cư nhiên rúc cơ thể vào ngực ông Tức nằm. ông Tức thấy Bích Thuyền chủ động ôm mình liền vui mừng, vội vàng duỗi tay vòng ra sau gáy nàng, sau đó nghiêng người ôm nàng lại , cả hai cơ thể lại tiếp tục dính chặt vào nhau. Bích Thuyền vùi đầu vào ngực ông Tức, một tay khoác qua vai ôm, một tay đặt ở trên ngực, hai chân cũng khép lại rúc vào sát người của lão, nàng như thể cô vợ đang ôm chồng . ông Tức cũng rất thích Bích Thuyền rúc vào người lão như vậy, điều này làm cho lão cảm thấy lão và Bích Thuyền là vợ chồng thật sự đang ôm ắp ngủ. Bích Thuyền khi nằm ngủ với Tuấn Phong nàng cũng hay hay rúc vào người hắn! cho nên đây chính xác là thói quen chứ không giống như ông Tức đang suy nghĩ! "Bích Thuyền…" ông Tức đang rất là hượng thụ, lúc này lão thoải mái nhất cũng là vui vẻ nhất !ôm cô con dâu xinh đẹp, lên tiếng hỏi. "sao hả?" Bích Thuyền lên tiếng. "Bích Thuyền, chúng ta về quê rồi, vậy ba vợ trong bệnh viện thì sao?" ông Tức hưng phấn to gan hỏi Bích Thuyền nữa đùa nữa thật. Bích Thuyền nghe xong khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, trong câu nói của ông Tức Bích Thuyền cảm nhận được phần quan tâm của lão tới ba của nàng, nhưng còn cái chữ ba vợ, nàng không biết phải nói sao, lúc nãy nàng và lão trên chính cái giường này mãnh liệt giao phối, trên cuồng nhiệt vợ vợ chồng chồng, dưới điên cuồng đâm vào rút ra, mà hiện tại lại còn tiếp tục đang ôm ắp, tuy rằng ngoại miệng không phải vợ chồng, nhưng thể xác còn hơn cả vợ chồng, nếu trước đây chắc chắn Bích Thuyền sẽ chỉnh lí lão nhưng bây giờ nàng làm lơ để cho lão được vui vẻ."Bố, việc này ngày mai sẽ nói với Tuấn Phong! anh ấy sẽ sắp xếp ổn thỏa, cho nên bố không cần vì chuyện này mà lo lắng!" "ừ, như vậy tốt rồi, Bích Thuyền, kỳ thật mấy ngày nay bố lo lắng bố về quê, ba vợ không có người canh … A… Đau … Bích Thuyền con…" ông Tức đang nói, đột nhiên liền cảm thấy đầu vú bị nhéo, lập tức liền nhíu mày kêu đau đớn. Bích Thuyền cũng nhịn có giới hạn, thấy ông Tức lần nữa nói " ba vợ ", nàng liền không nhịn được nữa, bàn tay mềm mại đang đặt trên ngực ôngTức liền nắm lấy đầu vú lão vặn mạnh, tức giận nói "Bố, cũng biết đau hả? gan lớn mà sợ đau hả!" "gì…" ôngTức trong lòng đương nhiên là biết, mà lão chỉ nghĩ câu trước cũng vừa nói " ba vợ " nhưng Bích Thuyền không nói gì, câu sau cũng nói lại bị nàng giận. Phụ nữ thật khó đoán! "gì cái gì? không được nói như vậy nữa, biết không?" Bích Thuyền lại tức giận nói. khẩu khí như đàn chị dạy dỗ đàn em! "Bích Thuyền à bố gọi anh sui là " ba vợ " không có nói sai mà, lúc nãy chúng ta làm tình với nhau, con kêu bố là chồng mà? bố cũng kêu con là vợ…" ông Tức không phục cố gắng giải thích. "bố…" Bích Thuyền nghe xong gương mặt xinh đẹp lập tức liền đỏ bừng, sau đó ngượng ngùng cắn cắn môi, đồng thời cũng loáng thoáng nhớ tới vừa rồi lúc cùng bố chồng mãnh liệt giao phối, chính nàng lúc cao trào đã không chỉ một mà nhiều lần gọi lão là chồng. Cho nên lúc này cũng không có lời nào để phản bác lại lão. "con thấy bố nói đúng không? Ha ha!" ông Tức thấy Bích Thuyền ngượng ngùng, lập tức trong lòng cũng đắc ý vui vẻ! "không cho bố cười!" Bích Thuyền xấu hổ gắt giọng. "Bích Thuyền, chúng ta cũng đã làm nhiều như vậy rồi, con coi bây giờ chúng ta có khác gì vợ chồng, con còn suy nghĩ ngượng ngùng xấu hổ làm chi nữa? chúng ta cũng không phải ở trước mặt ai khác gọi chồng xưng vợ, kỳ thật… khi chúng ta làm tình mà kêu thân mật như vậy, con không cảm thấy hưng phấn sao? hơn nữa chỉ có hai người chúng ta biết! con còn sợ gì chứ?" ông Tức giọng điệu hưng phấn nói với Bích Thuyền. "um… bố nói cũng đúng, chỉ cần không ở trước mặt ai khác gọi thì…" Bích Thuyền nghe ông Tức nói xong cũng đồng tình với lão. Kỳ thật trong lúc cùng bố chồng đụ đéo, kêu chồng gọi vợ thân mật với nhau, không hiểu sao nàng cảm thấy vô cùng kích thích, lại còn từ nàng dâu thành vợ, cảm giác ngại ngùng xấu hổ càng làm nàng hứng tình hơn! "he he, chồng hai này ít học nhưng không phải kẻ ngu, chuyện bí mật của chúng ta làm sao trước mặt người khác bô bô miệng được? Ha ha!" ông Tức thấy Bích Thuyền đồng tình, lập tức liền cao hứng dị thường nói với nàng, hơn nữa còn tự nhận mình là " chồng hai " . "bố…" Bích Thuyền nghe xong lập tức lại cảm thấy ngượng ngùng, nhưng là nội tâm lại không hiểu cảm thấy vô cùng kích thích. "Bích Thuyền, con kêu bố lại một tiếng chồng yêu một chút có được không?" ông Tức thấy bộ dạng ngượng ngùng của Bích Thuyền, liền vội vàng hưng phấn giọng điệu nói với nàng. "Không gọi, không quen miệng, xấu hổ lắm!" Bích Thuyền trong lòng muốn gọi, nhưng là miệng dĩ nhiên sĩ diện không thể nói. "không quen thì gọi từ từ sẽ quen thôi mà!" ông Tức đang rất mong chờ Bích Thuyền gọi một tiếng chồng, cho nên lão đang rất kích thích mà giục nàng. "như vậy đi, khi chỉ có hai người chúng ta, con gọi bố bằng tên hoặc gọi anh xưng em được chưa?" Bích Thuyền đột nhiên ngựng ngùng nói khẽ với ông Tức. "được được, Bích Thuyền, gọi tên cũng được, chỉ cần thân thiết hơn một chút cũng được rồi, ha ha, vậy con mau gọi thử một cái đi …" ông Tức nghe xong lập tức liền cao hứng phấn chấn chờ đợt Bích Thuyền nói. "Vĩ… Vĩ Trung!" Bích Thuyền cuối cùng ngựng ngùng kêu, trời ạ, tự nhiên chính mình lại gọi bố chồng bằng tên, so với gọi là chồng yêu thì cảm giác giống như đang ngoại tình vậy. "ơi, vợ yêu, anh yêu em, ha ha!" ông Tức nghe xong lập tức cũng cảm thấy phi thường hưng phấn, dĩ nhiên liền cao hứng đáp lại một tiếng vợ yêu. Bích Thuyền kêu "Vĩ Trung" hai chữ đã làm nàng ngượng ngùng gần chết rồi, lúc này lại nghe bố chồng gọi lại nàng là vợ yêu, lập tức thì càng thêm ngượng ngùng, chỉ thấy nàng một bên ngượng ngùng cắn cắn môi dưới, một bên vùi gương mặt xinh đẹp vào ngực ông Tức. ông Tức thấy vậy liền ôm lấy Bích Thuyền, lúc này lão cảm thấy đặc biệt hạnh phúc… "Vĩ Trung, em và anh cùng nhau ngủ đến mười giờ, con sẽ đến phòng bé Diễm ngủ!" Bích Thuyền đột nhiên mở miệng nói với ông Tức, chữ đầu gọi anh xưng em nhưng chữ sau nàng liền đổi lại. "hả…" ông Tức nghe xong lập tức liền sửng sờ một chút. "Bố, đêm nay mất điện, bé Diễm nó ngủ một mình con hơi lo!" Bích Thuyền vội vàng giải thích với ông Tức. "ừ, vậy thì mười giờ!" ông Tức nghe xong vẫn đồng ý, dù sao Bích Thuyền giờ cũng là bảo bối của lão, lão phải nghe theo. Sau đó Bích Thuyền rúc vào ngực ông Tức nằm nhưng không ngủ cho đến mười giờ, liền rời khỏi ngực ông Tức, xuống giường, thấy ánh mắt ông Tức nhìn nàng lưu luyến, nàng liền hé miệng cười cười, sau đó cúi gương mặt xinh đẹp xuống, đôi môi mềm hồng hôn lên đôi môi đen thâm. sau đó nàng liền xoay người đi ra khỏi phòng. ông Tức bị Bích Thuyền hôn một cái như hóa tượng đá hơn nữa tiếng… Ngày hôm sau, ông Tức vẫn như thường ngày dậy sớm làm điểm tâm sáng, mà Bích Thuyền hôm nay cũng dậy sớm, có khả năng là ngủ giường nhỏ không quen. Bích Thuyền đi ra khỏi phòng của bé Diễm, đi về phòng ngủ của mình, lập tức liền ngạc nhiên một chút, bởi vì Bích Thuyền không thấy Tuấn Phong trong phòng, nghĩ có thể hắn trong phòng vệ sinh, cho nên liền đứng ở cửa phòng vệ sinh gọi "Tuấn Phong. . .anh có ở bên trong không?" Trong phòng vệ sinh không có một chút động tĩnh. Bích Thuyền liền duỗi tay đẩy cửa phòng vệ sinh ra, bên trong cũng không có ai, lập tức lại ngẩn người, đồng thời nghĩ tới đêm qua khả năng Tuấn Phong chưa có về nhà. Bích Thuyền cẩn thận nghĩ, cảm thấy Tuấn Phong có thể là cố ý không về, bởi vì có một lần hắn vì tạo cơ hội cho nàng và bố, cố ý đến phòng làm việc ở công ty đi ngủ. Lần này khả năng cũng thế. Cho nên cũng sẽ không để ở trong lòng. Bích Thuyền sau khi rữa mặt ở phòng vệ sinh xong liền đi đến nhà bếp, gặp ông Tức đang tại trong phòng bếp làm điểm tâm. "Bích Thuyền, con dậy rồi à?" ông Tức nghe thấy tiếng chân liền quay đầu thấy Bích Thuyền đi đến, cho nên liền vội vàng mở miệng hỏi nàng. "vâng." Bích Thuyền một bên trả lời một tiếng, một bên tiến vào phòng bếp "Bố, bố đang làm điểm tâm hả!" "Đúng, đúng rồi, Bích Thuyền, bé Diễm dậy chưa?" ông Tức một bên vẫn làm, một bên hỏi nàng. "bé Diễm còn đang ngủ." Bích Thuyền tùy theo nói. "oh, còn Tuấn Phong, tối hôm qua có phải là uống nhiều hay không nên còn đang ngủ?" ông Tức quay đầu về phía Bích Thuyền hỏi. "Tuấn Phong, ảnh tối hôm qua chưa có về nhà!" Bích Thuyền thuận miệng nói ra. "À? nó không có về nhà hả? Có phải là uống nhiều quá hay không?" ông Tức nghe xong lập tức liền kinh ngạc một chút, sau đó liền hỏi Bích Thuyền. "Có thể vậy!" Bích Thuyền tâm lý biết chồng là cố ý không trở về nhà , nhưng không thể nói với ông Tức, cho nên thuận miệng trả lời một câu. "Bích Thuyền, Tuần Phong nó không có sao chứ?" ông Tức nghe xong vẫn giọng điệu quan tâm hỏi Bích Thuyền. "Không có việc gì, chắc ảnh ngủ ở phòng làm việc ở công ty!" Bích Thuyền lại thuận miệng nói với ông Tức. ông Tức nghe xong trên mặt lập tức liền để lộ ra vẻ vui mừng, bởi vì lão thấy Bích Thuyền vẫn mặc cái váy ngủ màu hồng phấn hai dây tối qua, mà nàng còn không mặc áo ngực bây giờ là sáng nên càng nhìn thấy rõ hơn, nếu ở trên giống tối qua thì ở dưới chắc chắn nàng cũng là không có mặc quần lót . Cho nên từ khi Bích Thuyền vào phòng bếp, thấy nàng trong bộ váy ngủ gợi cảm cực ngắn, con cặc trong quần của lão đã nhúc nhích, lúc này nghe thấy bé Diễm còn ngủ trong phòng, Tuấn Phong tối hôm qua lại chưa có về nhà, đầu óc lão lại có ý tưởng, cơ hội tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua? "Bố, con về phòng thay đồ cái!" Bích Thuyền nói liền xoay người còn muốn chạy ra phòng bếp. "Bích Thuyền…" ông Tức đột nhiên duỗi tay giữ lấy tay nàng. "Bố…?" Bích Thuyền lập tức giật mình một chút, hai cái mắt đẹp mang theo nghi hoặc nhìn chăm chú ông Tức. "Bích Thuyền…" ông Tức chỉ kêu một tiếng thân mật. Sau đó kéo tay nàng về phía lão, ôm lấy cả người Bích Thuyền vào người mình. "A…" bị ông Tức ôm, Bích Thuyền vội kêu lên. "Bích Thuyền, anh yêu em…" Cũng không đợi Bích Thuyền phản ứng, ôm Tức tay ôm lấy eo nàng, tay còn lại kéo tay nàng đặt vào vật đang đội lên trong quần. bàn tay mềm mại của Bích Thuyền chạm vào con quái vật trong quần, lập tức hơi giật mình một chút, nàng đương nhiên biết ông Tức muốn làm gì rồi? Một bên ngượng ngịu hơi giãy dụa một chút, một bên liền vội vàng nói với lão "Bố, không được, tối hôm qua vừa mới cho bố, hiện tại không thể được !" "Bích Thuyền, tối hôm qua con chỉ ngủ với bố đến mười giờ rồi qua phòng của bé Diễm, bố tính tối qua sẽ làm thêm một lần nữa kìa, cho nên hiện tại con bồi thường cho bố một lần nữa nha!" ông Tức ghé miệng vào tai Bích Thuyền thủ thỉ. Bích Thuyền nghe xong lập tức liền ngẩn người, miệng nói "Bố, không thể, bố mau thả con ra…" Trong miệng nói muốn bố chồng buông nàng ra, nhưng tay nàng lại vẫn đang nắm chặc con cặc mà nàng yêu thích!
cvt Truyện khá loạn nha, main bị ntr, cũng ntr ngược Ta gọi Vương Tuấn Khải, năm nay hai mươi chín tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học bị một nhà xí nghiệp bên ngoài trúng tuyển, đi qua ta không ngừng cố gắng cùng phấn đấu, từ một cái viên chức nhỏ đến bây giờ quản lí chi nhánh. Cũng có thể nói là cái nhân sĩ thành công, tiền lương hơn vạn, có phòng có xe, trong nhà còn có một cái tiến sĩ sinh mỹ kiều thê, còn có một cái vô cùng hoạt bát đáng yêu tiểu nữ nhi, người ở bên ngoài trong mắt, chúng ta nam tuấn nữ xinh đẹp, là một cái vô cùng hạnh phúc tiểu gia đình. Từ khi ba năm trước đây thêm một cái hoạt bát đáng yêu tiểu nữ nhi về sau, cho chúng ta hai lỗ hổng tăng thêm không ít niềm vui thú, càng thêm hạnh phúc. Tag NTR , loạn luân, mẹ vợ-con rể, con gái-cha vợ Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ông Tức Loạn Tình! Tags ntr ntr người khác Tên Khác OTLT Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Phong lưu tiểu công tử - Hệ Thống Đại Đế Huỳnh Joker Trầm Luân Tân Nương Hayzzz Vô Địch Thần Chủ Clash of clan Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức Cải Biên Mộng Chi Tiên Từ Thần Điêu bắt đầu Xuyên Qua ๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
ông tức loạn tình